“Lá Lành Đùm Lá Rách” – Hành Trình Sưởi Ấm Những Mảnh Đời Lạc Lõng Giữa Nhịp Sống Hối Hả

  • Hà Nội, ngày 10/7/2025 – Trong một xã hội ngày càng tất bật, nơi mà lòng người nhiều khi bị cuốn theo guồng quay cơm áo gạo tiền, thì vẫn còn đó những ánh sáng le lói của lòng trắc ẩn, của sự sẻ chia giữa con người với con người. Một hành trình thiện nguyện đầy xúc động đã diễn ra tại Trung tâm Chăm sóc và Phục hồi chức năng Người Tâm thần số 2 Hà Nội, để nhắc nhở chúng ta rằng: Tình người chưa bao giờ mất đi – chỉ cần có người chịu gieo lại.

    Một trái tim nhỏ – Một đại nguyện lớn

    Người khởi xướng hành trình này là chị Thục Anh – Chủ tịch Hội Phụ nữ Việt Kết Nối Muôn Phương – một người phụ nữ nhỏ bé nhưng mang trong mình một trái tim lớn. Dù tất bật với công việc và cuộc sống, chị vẫn không ngừng kết nối, kêu gọi, và âm thầm lan tỏa lòng nhân ái tới những mảnh đời bất hạnh nhất.

    Chương trình được tổ chức với sự chung tay đóng góp của nhiều chị em hội viên trong Hội Phụ nữ Việt Kết Nối Muôn Phương, cùng sự đồng hành của Công ty Cổ phần Đầu tư Công nghệ và Truyền thông Metashark – những tấm lòng luôn hướng về cộng đồng bằng cả trái tim và tinh thần trách nhiệm xã hội.

    Với tổng trị giá 51 triệu đồng bằng hiện vật, đoàn đã mang đến cho các bệnh nhân không chỉ những nhu yếu phẩm thiết thực, mà còn cả niềm an ủi, sự hiện diện đầy tình người – thứ mà họ đã thiếu vắng suốt nhiều năm giữa bốn bức tường câm lặng.

    Đoàn thiện nguyện Hội Phụ nữ Việt Kết Nối Muôn Phương chụp ảnh lưu niệm cùng Trung tâm Chăm sóc và Phục hồi chức năng Người Tâm thần số 2 Hà Nội

    Một câu nói chạm đến tận cùng trái tim

    Trước những thắc mắc vì sao không chọn đi từ thiện ở trại trẻ mồ côi hay viện dưỡng lão, chị Thục Anh đã chia sẻ bằng một suy nghĩ đầy chân thành:

    “Có người hỏi tôi sao không đi từ thiện ở trại trẻ mồ côi hay viện dưỡng lão. Tôi trả lời: Trẻ mồ côi rồi cũng sẽ lớn. Già neo đơn rồi cũng sẽ ra đi. Những bệnh nhân tâm thần – người không ra người, ngợm không ra ngợm – một kiếp người sống không ra sống, mới là nỗi đau thật sự đáng để quan tâm.”

    Câu nói ấy không chỉ lột tả một cách chân thực thực tế đau lòng, mà còn gợi lên một sự đồng cảm sâu sắc với những người đang sống trong cõi mù mờ giữa sự sống và sự quên lãng.

    Khi một cái nắm tay cũng là cả bầu trời

    “Tận mắt chứng kiến những ánh mắt lạc thần, những bàn tay run rẩy níu lấy chút hơi ấm người đời… mới hiểu rằng có những nỗi khổ mà ta chưa từng tưởng tượng được.” – một thành viên trong đoàn xúc động chia sẻ.

    Nhiều người trong đoàn đã không cầm được nước mắt khi thấy những ánh nhìn vô hồn chợt sáng lên trong phút chốc vì một bộ quần áo mới, một bát cơm nóng, hay đơn giản chỉ là cái nắm tay của người lạ. Những hành động nhỏ ấy, tưởng chừng đơn sơ, nhưng lại là tất cả với những con người đã bị xã hội vô thức lãng quên.

    Sống là cho đi, không chỉ nhận về

    Đoàn rời trung tâm trong chiều muộn, mang theo những cảm xúc lặng thầm nhưng nặng trĩu. Nhiều người không khỏi tự nhủ: Phải sống tử tế hơn, biết ơn hơn, vì cuộc đời đã ưu ái mình hơn biết bao số phận khác.

    Trong dòng chảy vội vã của thành thị, đôi khi chúng ta quên mất rằng có những người không thể tự lo cho chính mình – không phải vì họ không cố gắng, mà vì số phận đã đặt họ ở bên lề. Những chuyến đi như thế này không chỉ trao tặng, mà còn đánh thức điều đẹp đẽ nhất trong lòng người: lòng nhân ái.

     

    Gieo một hạt giống thiện lành – Gặt một thế giới tốt đẹp hơn

    “Tình thương là ngọn lửa duy nhất chia sẻ mà không vơi đi.” Hành trình của chị Thục Anh cùng Hội Phụ nữ Việt Kết Nối Muôn Phương và sự đồng hành của Công ty Metal Shark là minh chứng rằng: chúng ta có thể không thay đổi được cả thế giới, nhưng có thể là cả thế giới của một con người – dù chỉ trong một khoảnh khắc.

    Và nếu mỗi người chịu một lần dừng lại, đưa tay ra đỡ một phận người, biết đâu thế giới này sẽ bớt đi một nỗi đau và thêm được một nụ cười.

    Minh An

    How useful was this post? post